Khi mối quan hệ xuất hiện những nứt rạn, người ta thường băn khoăn rằng những người khác sẽ làm gì trong tình cảnh tương tự. Tôi nhận ra mình đang cố sức đến kiệt quệ để thể hiện bản thân như một sinh thể không sợ hãi, như một con thú nhỏ giữa trái đất này. Tôi giấu mình đi, tránh lai vãng những nơi chốn cũ từng tới với anh, không ăn những món chúng tôi từng nấu hoặc ăn cùng nhau, chỉ là không dọn đến mộ chỗ ở mới, vì tôi đã có căn bếp và tủ lạnh lớn đúng như ao ước bấy lâu. Người ta thường bảo chẳng ai mê thích người yêu được đến từng giây từng phút trong suốt cuộc đời, nhưng với tôi thì không đúng. Tôi say mê và vẫn nhìn về phía người tôi yêu mỗi giây mỗi phút được ở bên nhau. Và chưa thể chấp nhận thực tế rằng mình không còn anh nữa. Nỗi buồn thực sự chính là khi một người luôn khao khát mà người kia thì không. Tôi chẳng tìm ra từ nào xác đáng hơn để miêu tả, và không thể diễn đạt được cảm giác này thông qua món ăn.Bởi có một điều chắc ai cũng biết, về nỗi buồn, là nó rất mực cá nhân, riêng tư hết sức.

Your Comment Comment Head Icon

Login